Thư Thầy trò 1: Viên Minh Như Hải
Thưa Thầy,
Được gặp và trò chuyện với Thầy suốt cả ngày lễ 2.9 thật là phước lớn cho tụi con. Con luôn suy nghĩ về những lời thầy chỉ dạy suốt trong thời gian sau khi về và ngay cả bây giờ. Lời thầy dậy bảo giúp chúng con ý thức được tốt hơn việc tu tập của mình. Có nhiều điều, nhưng sau đây là những điều con suy nghĩ nhiều nhất. Con xin tóm tắt lại dưới đây, có gì chưa đúng, xin Thầy hoan hỉ chỉ bảo giúp con:
1. Pháp tu thầy dạy là thuận theo tự nhiên, chỉ cần thận trọng chú tâm và quan sát những gì xảy ra nơi thân tâm và đối cảnh, không thêm bớt theo tự niệm chủ quan, tự khắc tánh biết sẽ hiển hiện và mọi thứ sẽ tự giải quyết theo trình tự vận hành của pháp.
2. Thiền có động có tĩnh, tùy duyên mà ứng. Chỉ cần buông cái ta lăng xăng kiểm duyệt phê phán, lấy bỏ... thì tâm liền trở nên rỗng lặng trong sáng, chứ không cần phải khoanh chân kiết già, ngồi nhắm mắt thật lâu. Trong mọi hoạt động bình thường từ uống nước, ăn cơm đến đi đứng ngồi nằm.. nếu biệt định tĩnh sáng suốt thì tất cả đều là thiền.
3. Không cần cố gắng tinh tấn quá mức, khiến cuộc sống luôn bị lôi cuốn vào mục đích phía trước và trở nên không bình thường. Ngay nơi thực tại thân tâm của mỗi người đã có đầy đủ mọi thứ nào cũng là bài học quý giá, không cần phải bỏ bớt thú này, nắm giữ thứ kia, kể cả là những xúc cảm cho mình tu tập. Nếu đè nén quá, cảm xúc sẽ càng mạnh mẽ hơn. Tốt nhất là chú tâm quan sát kỹ càng các cảm xúc đó để biết mình đang buồn, vui, mừng, giận, tức là thường chánh niệm và tỉnh thức, không si mê lầm lạc.
4. Khi nói: Sức mạnh lớn nhất là có thể chịu đựng được không là gì cả, có phải ý thầy không là gì cả ở đây chính là sự thể nghiệm về tính không của ngã và pháp ( điều này con rất mơ hồ)
5. Hết sức thận trọng với những pháp sư, bùa chú, pháp thuật, đồng bóng,...con đường tu tạp đúng đắn là nên tin vào chính mình, tin vào pháp thực tại để giác ngộ, chứ không nên cả tin bất cứ năng lực nào bên ngoài. Sự ỷ lại sẽ làm suy giảm khả năng nội sinh.
6. Cõi âm là có thật, trong đó có nhữn cõi đang sống chung với cõi người, như cõi Peta ( ngạ quỷ) và Asura ( Atula)... Tuy mỗi cõi có cách sống riêng nhưng phải tuân thủ nguyên tắc bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau, không ai xâm phạm ai. Những người sống có đạo đức, lương thiện, có tâm từ, có chánh niệm tỉnh giác là người: Đức trọng quỷ thần kinh, đúng hơn là người âm rất kính mến những người đó, vì năng lượng của người đó giúp người âm được an lạc Người không có chính khí sẽ bị ảnh hưởng bởi âm khí của cõi âm.
Còn rất nhiều điều khác mà chúng con rút ra từ buổi nói chuyện với Thầy. Như người bạn của con theo công giáo, nhờ thấy mà hiểu rõ hơn Kinh Thánh và sự không khác biệt giữa thượng đế ( Bên công giáo) và pháp ( Bên Nhà Phật. Tuy nhiên điều con ghi lại trên là những ý chính theo con là rất quan trọng cho việc tu tập của con trong lúc này.
Thưa thầy
Ý thứ 4 không là gì cả trên đây là khó nhất đối với chúng con trong việc thực hành. Anh M nói đó của thấy giống như sấm sét giáng xuống giúp anh ấy tỉnh ngộ. Anh ấy ví câu nói đó của thầy giống như xưa không một vật của Lục Tổ Huệ Năng.
Thầy có thể hoan hỉ chia sẻ kinh nghiệm của thầy và của các đệ tử về việc thực hành tính không được không ạ, con cám ơn thầy thật nhiều.
Con cầu mong thầy thật khỏe mạnh, an vui, chuyến đi Hà nội sắp tới thật thành công
Con chào thầy, Như Hải.