Kinh Bảo Tàng

1. Một người cất kho báu,
    Ở tận dưới giếng sâu,
    Nghĩ:"Nếu cần giúp đỡ,
    Nó ích lợi cho ta".
 
2. Nếu bị vua kết án,
    Hoặc trả các nợ nần,
    Hoặc bị cướp giam cầm,
    Và đòi tiền chuộc mạng,
    Khi mất mùa, tai nạn,
    Với mục đích như vầy,
    Ở trên cõi đời này,
    Sẽ đến giành kho báu.
 
3.Dẫu nó không bao giờ,
    Được cất kỹ như vậy,
    Ở tận dưới giếng sâu,
    Vẫn không đủ hoàn toàn,
    Giúp ích người mọi lúc
 
4.  Kho báu bị dời chỗ,
     Hoặc người quên dấu vết,
     Hoặc rắn thần lấy đi,
     Hoặc thần linh tẩu tán,
 
5. Hoặc đám người thừa kế,
    Kẻ ấy không chấp nhận,
    Di chuyển kho báu đi,
    Khi kẻ ấy không thấy.
   Và khi phước đức tận,
   Tất cả đều tiêu tan.
 
6. Những khi người nam, nữ,
   Có bố thí, trì giới
    Hoặc thiền định, trí tuệ,
    Kho báu khéo để dành.
 
7. Trong chùa, tháp, Tăng đoàn,
   Một cá nhân, lữ khách,
     Hoặc người mẹ, người cha,
    Hoặc là người anh nữa.
 
8. Kho này khéo để dành,
    Đi theo người, không mất,
   Giữa mọi vật phải rời,
   Người cùng đi với nó.
 
9. Không ai khác chia phần,
   Không cướp nào lấy được.
   Vậy những kẻ tinh cần,
   Hãy làm việc phước đức,
   Kho báu ấy theo người,
   Sẽ không bao giờ mất.
 
10. Đây là một kho báu,
     Có thể làm thỏa mãn,
    Mọi ước vọng thiên, nhân,
     Dù họ mong muốn gì,
    Đều đạt được tất cả,
    Nhờ công đức phước nghiệp.
 
11. Vẻ đẹp của màu da,
      Vẻ đẹp của âm thanh,
     Vẻ đẹp của dáng hình,
      Vẻ đẹp của toàn thân,
      Địa vị thật cao sang,
      Cùng với đoàn hầu cận,
       Tất cả đều đạt được,
       Nhờ phước nghiệp công đức.
 
12. Ngôi đế vương một cõi,
       Cực lạc Chuyển luân vương,
        Và ngự trên Thiên đường,
        Tất cả đều đạt được,
        Nhờ phước nghiệp công đức.
 
13. Vẻ tối thắng của người,
      Mọi hoan lạc cõi trời,
        Hay tịch diệt tối thắng,
       Tất cả đều đạt được
        Nhờ phước nghiệp công đức.
 
14. Đạt tối thắng bằng hữu,
      Chuyên tu tập chánh chân,
      Đạt minh trí giải thoát,
       Tất cả đều đạt được.
        Nhờ phước nghiệp công đức.
15. Tứ vô ngại giải đạo,
      Tám cấp độ giải thoát,
      Viên mãn trí Thanh văn,
       Cả hai cách Giác ngộ:
       Đột giác, Chánh Đẳng giác,
       Tất cả đều đạt được,
       Nhờ phước nghiệp công đức.
 
16.  Phước báo thật lớn lao,
       Do công đức thù thắng,
       Vì thế kẻ tinh cần,
       Và những người có trí,
       Đã tạo nện kho tàng,
        Công đức nhờ phước nghiệp.